Emirates sẽ chứng kiến 60.000 CĐV cả chủ lẫn khách đồng thanh hô vang cái tên Jose Antonio Reyes, như họ từng làm ở trận lượt đi ở Sanchez Pizjuan cách đây 2 tuần. Nếu có một nét gạch nối giữa Arsenal và Sevilla thì đó chính là Reyes.
Mùa 2023/24 đánh dấu cột mốc 20 năm tròn kể từ khi “Những kẻ bất khả chiến bại” của Arsene Wenger vô địch Premier League trong một mùa giải không thua trận nào. Để đánh dấu ngày kỷ niệm, Arsenal đã gửi những chiếc áo sân nhà hiện tại của họ, với kỷ lục 49 trận bất bại được khâu ở hai bên sườn, cho mọi thành viên trong đội hình lẫy lừng 20 năm trước.
Mỗi trước áo đều có in tên và số áo của cầu thủ ở mặt sau, như “Henry 14”, “Bergkamp 10”, “Vieira 4”, “Pires 7”… Tất nhiên, có một chiếc áo mà Pháo thủ thành London không thể giao được đến chủ nhân của nó: số 9, của Jose Antonio Reyes. Cầu thủ người Tây Ban Nha sẽ là người bất khả chiến bại vắng mặt trong lễ kỷ niệm mùa giải này. Bởi anh đã qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi thảm khốc vào năm 2019 ở tuổi 35…

Với cá nhân Arteta, đây là một mất mát lớn bởi cả hai khá thân thiết và luôn ở chung phòng khi còn chơi ở các ĐT trẻ của Tây Ban Nha. Và sau đó, GĐĐH của Arsenal, Tim Lewis, đã trao lại chiếc áo kỷ niệm của mùa giải này với dòng chữ “Reyes 9” ở mặt sau. Chiếc áo dự kiến sẽ được trưng bày tại bảo tàng của Sevilla. Đổi lại, đội bóng Tây Ban Nha tặng cho The Gunners một chiếc áo đấu của riêng họ, có in tên Reyes 10 trên lưng.
“Khi chúng tôi chạm trán với Sevilla, không thể không nhớ đến Jose. Có những khoảnh khắc buồn, nhưng cũng có vô vàn kỷ niệm vui. Chúng tôi cùng nhau trò chuyện, cười đùa. Anh ấy luôn ở trong những miền ký ức của chúng tôi.
Anh ấy là một phần lịch sử của chúng tôi, là một phần của đội bóng, phòng thay đồ của Arsenal, là một phần của những khoảnh khắc đẹp nhất của chúng tôi trong năm 2004. Khi chúng tôi trao chiếc áo đấu hay khi Mikel tặng hoa cho chủ tịch Sevilla, đó là một vật kỷ niệm nhỏ, một cách để lưu giữ những khoảnh khắc tuyệt vời đó. Nó xuất phát từ trái tim của chúng tôi.

Không phải lúc nào cũng dễ dàng để nói về nó, nhưng chúng tôi phải làm vậy. Chúng tôi phải giữ cho ký ức về Jose luôn tồn tại. Bởi chúng vô cùng sống động và đẹp đẽ”, GĐTT Edu, một trong những đồng đội của Reyes trong đội hình bất khả chiến bại ấy, nhấn mạnh trên The Athletic.
Đối với chàng trai trẻ Cesc Fabregas khi mới đặt chân đến Anh, thì ngôi nhà ở phía Bắc London của Reyes là nơi ẩn náu thiên đường. Sau khi Reyes qua đời, Fabregas viết: “Em sẽ không bao giờ quên khi đại ca và gia đình đã chào đón em tại chính ngôi nhà của đại ca vào Giáng sinh đầu tiên ở Anh, khi em cô đơn và mới chỉ 16 tuổi”.
Reyes sinh ra và lớn lên tại Utrera, một thị trấn nhỏ ở Sevilla. Gia đình anh nghèo đến mức không có tiền cho con tới trường học văn hóa và “cứ mỗi khi trời mưa, cha anh lại phải gánh nước mưa ra khỏi nhà cho đỡ ngập lụt”.
Anh thích thi đấu “futbol sala” (bóng đá futsal), nhưng phần lớn kỹ năng của Reyes lúc trẻ đều được mài giũa khi chơi trong các con hẻm của Utrera. “Ở Brazil, chúng tôi gọi anh ấy là cầu thủ bóng đá đường phố. Cách anh ấy chơi, cách cư xử và cách nói chuyện với mọi người. Một cầu thủ đến từ đường phố không ngại chơi bóng, không sợ tiến lên. Cho dù họ gặp Chelsea, MU hay bất kỳ đối thủ, họ sẽ chiến đấu hết mình. Anh ấy đủ dũng cảm để thi đấu với bất kỳ đội bóng nào”, Edu nhấn mạnh.
Reyes được nhận vào học viện Sevilla năm 10 tuổi và trong 4 năm ở đó, CLB phải tìm gia sư để cải thiện khả năng đọc viết cho Reyes, cũng như sắp xếp các buổi gặp với nhà tâm lý học và nhà trị liệu ngôn ngữ, nhằm hạn chế giọng Andalucia khó nghe của anh.

Tuy nhiên, tài năng của anh lại thể hiện trên sân ngay lập tức. “Cậu ấy rất gầy, rất đen, với mái tóc dài giống Mowgli, cậu bé trong The Jungle Book vậy. Chúng tôi luôn nói rằng cậu ấy là tài năng vĩ đại nhất mà đường phố Utrera đã sản sinh. Tôi nhớ ngay cả khi còn rất trẻ, Jose đã liên tục nhảy lớp ở các nhóm tuổi vì chúng quá dễ dàng đối với cậu ấy”, Jose Maria del Nido Carrasco, phó chủ tịch của Sevilla, nhớ lại.